Sponsored Links
|
M.U bước vào mùa giải mà không có Cristiano Ronaldo, chân sút số 1 của đội bóng trong 3 mùa liên tiếp trước đó. Việc bán Quả bóng vàng năm 2008 cho Real Madrid với giá 80 triệu bảng chính là nguyên nhân giúp Wayne Rooney trở thành chân sút số 1 Premier League hiện tại. Nhưng điều đó không có nghĩa, M.U mạnh hơn nhờ bán Ronaldo. Cho dù Real Madrid phải dừng chân ở vòng 1/8, Ronaldo đã ghi đến 7 bàn ở Champions League, bên cạnh 14 bàn ở Liga (dù anh từng nghỉ gần 2 tháng vì chấn thương). Ronaldo không phải là cá nhân riêng lẻ như ở Real hiện tại, mà lối chơi của anh đã hòa hợp với đồng đội ở M.U ở năm này sang năm khác.
Ngoài Ronaldo, M.U còn mất thêm Carlos Tevez. Như Ronaldo, chân sút người Argentina đã ghi đến 21 bàn mùa này. Nếu ở lại Old Trafford, Tevez tất nhiên ít được đá hơn khi khoác áo Man City. Nhưng ngay khi thường xuyên vào sân từ băng ghế dự bị, như mùa trước, Tevez luôn có đóng góp rất đáng kể. Khi hàng công bế tắc, Tevez vào sân và đóng vai trò cứu tinh, như cuộc lội ngược dòng của M.U trước Tottenham.
Thất bại đậm nhất của M.U mùa này là trận thua 0-3 trên sân Craven Cottage của Fulham hồi giữa tháng 12/2009. Một tuần trước đó, M.U thua Aston Villa 0-1 trên sân nhà. Nguyên nhân rõ nét nhất: M.U giai đoạn ấy đã hứng chịu cuộc khủng hoảng lực lượng trầm trọng ở phía sau. Tại Craven Cottage, hàng thủ của họ chỉ còn lại mỗi Evra là trụ cột, xung quanh anh là những "hậu vệ" rất lạ, gồm Fletcher, Carrick, cầu thủ trẻ De Laet trong khi người trấn giữ khung thành là Kuszczak. Những Vidic, Rio Ferdinand, Brown, O'Shea, Gary Neville, Evans và thủ môn số 1 van der Sar đã ở đâu? Câu trả lời: phòng y tế của CLB.
Mùa trước, điểm nổi bật nhất của M.U là sự chắc chắn của hàng thủ chứ không phải khả năng bùng nổ của Ronaldo trên hàng công. Hàng thủ với bộ tứ O'Shea - Rio - Vidic - Evra cộng với van der Sar trong khung gỗ đã lập kỷ lục 1.311 phút sạch lưới. Thế mà mùa này, O'Shea không thể thi đấu hơn 4 tháng qua, Rio chỉ mới đá vỏn vẹn 7/29 trận Premier League, Vidic là 15 trận còn van der Sar chỉ bắt 12 trận. Ít ai biết rằng, trận làm khách trên sân Wolverhampton vòng trước là lần đầu tiên sau gần 5 tháng, kể từ trận gặp Liverpool ở Anfield, Rio và Vidic mới đá cặp với nhau. Tình trạng chấn thương ở hàng thủ khủng khiếp đến mức Sir Alex cảm thấy hài lòng khi có Brown và Evans đá chính ở vị trí trung vệ.
Quay ngược thời gian để thấy rằng, M.U bước trên một chặng đường đầy chông gai. Cuộc khủng hoảng chấn thương không tồn tại trên giấy tờ đơn thuần mà thực sự dẫn đến những thất bại trên sân cỏ. Trận thua Fulham tan tác với tỷ số 0-3 ở lượt đi là bằng chứng sống động nhất. Tổng cộng, họ đã thua 6 trận sau 29 vòng trong khi 5 mùa gần nhất, họ chưa từng thua quá 5 trận/mùa. Mùa trước họ từng lập kỷ lục về số phút sạch lưới, còn mùa này M.U chưa từng trắng lưới 3 trận liên tiếp.
Thế mà những đối thủ trực tiếp đã không biết cách tận dụng hàng loạt cơ hội lớn lao ấy để vươn lên và tạo ra khoảng cách đáng kể. Thắng Fulham ở Old Trafford trong cuộc tái đấu đêm nay, M.U vẫn chiếm giữ ngôi đầu.
Tin buồn cho các đối thủ là Sir Alex đang dần có sự trở lại của các trụ cột. Hàng thủ đã có Vidic và Rio. Ryan Giggs sẽ trở lại ở trận gặp Liverpool vòng tới. Kế đến là O'Shea và Hargreaves. M.U lại có sở trường chạy nước rút trong giai đoạn quyết định và giờ họ có đủ lực lượng cần thiết để tái hiện điều này.
Nếu M.U bảo vệ thành công ngai vàng mùa này, đó là điều rất đáng lo đối với thực trạng của Premier League. Vấn đề không chỉ lần đầu tiên trong lịch sử có một đội bóng vô địch 4 mùa liên tiếp. Vấn đề là ở mùa này, M.U đã "chấp" 2 tiền đạo hàng đầu châu Âu, đã "chấp" gần nguyên hàng thủ trụ cột suốt chặng đường dài mà rốt cuộc vẫn không có đối thủ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét